Sinh thời, Chủ tịch Hồ Chí Minh luôn dành tình cảm đặc biệt đối với những người cao tuổi, Người dành cho thế hệ “cây cao bóng cả” của dân tộc một sự kính trọng và niềm tin sâu sắc. Trong suốt những năm lãnh đạo cuộc cách mạng giải phóng dân tộc, xây dựng đất nước, mặc dù bận trăm công nghìn việc, nhưng Người vẫn luôn dành cho các bậc phụ lão những tình cảm đặc biệt, sự cổ vũ, động viên kịp thời, trân trọng. Cứ mỗi khi nhận được tin tức về những việc làm có ý nghĩa, những thành tích trong kháng chiến và sản xuất của các cụ phụ lão, Người đều kịp thời có thư động viên, thăm hỏi, lời chúc mừng, tặng Huy hiệu, tặng lụa...
Trong những năm tháng hoạt động cách mạng, Bác thường nhắc: "Càng già càng anh hùng", "Tuổi cao chí khí càng cao, chống Mỹ - cứu nước già nào kém ai". Với nhiệm vụ xây dựng đất nước cũng vậy, Bác Hồ nói:"Tuổi già nhưng chí không già, góp phần xây dựng nước nhà phồn vinh". Bác vô cùng quý mến, kính trọng người cao tuổi và nhắc nhở mọi người:"Với cụ già phải cung kính". Trong Đảng, Bác cũng xác định các “đồng chí già” là rất quý, các cụ là tấm gương bền bỉ đấu tranh, dìu dắt, bồi dưỡng, đào tạo thêm đồng chí trẻ.
Đối với người cao tuổi là vậy, còn đối với bản thân mình, dù tuổi đã cao, sức khỏe có phần giảm sút, nhưng Người chưa bao giờ nghĩ rằng mình được phép dừng lại để nghĩ ngơi:
“Vì nước nên chưa nghĩ đến nhà,
Năm mươi chín tuổi vẫn chưa già…”